Nhưng anh không quẹt diêm mà anh cứ ngồi đó. Nghe nhiều rồi thấy điếc tai. Những đòn tâm lí chỉ làm cảm xúc của tôi thêm khô khan và chán ngán.
Ở những thời điểm bắt đầu trưởng thành, tôi thi thoảng nghĩ đến cảnh mình đứng giữa một đoàn xe phân khối lớn của bọn đê tiện, bên cạnh là một người bạn gái. Đêm nay viết, ngại thay bút mới. Mang đi cảm giác lạnh lẽo của những năm cuối cấp.
Vì hình như anh làm gì có trên đời. Nhưng nếu công việc ấy liên quan đến tiền bạc thì tôi xin bao ngài cả ngày hôm nay. Chúng chỉ hơi hơi để ý đến những thực tế bị om lâu đến thối hoắc và phả ra mùi cực kỳ quyến rũ với loài thủy sinh.
Bạn cũng đã khá quen với sự ngộ độc âm thanh. Nhưng mà chắc là ra được thôi. Tôi đã đến đó và đã trở về.
Hầu hết thì bạn chơi game, chơi thể thao hoặc viết. Ngoan ngoãn như một chú thỏ. Còn cái ác thường không trải qua cái thiện, thường ngộ nhận là trải qua nhưng không hề.
Mẹ vào lấy khăn mặt tôi trong buồng tắm đặt lên trang sách, lau mũi lau mặt cho tôi rồi lau cả cho mình. Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú. chờ được về nhà lấy giấy bút trốn vào một khoảng không ai quấy rầy
Bạn giật tung hết dây nhợ, mặc kệ máu tứa ra. Ban ngày, sau bao năm tất tả, bộ óc nhanh nhạy của bác cũng dần có những triệu chứng của sự lú lẫn. Tôi cũng chả để ý những cái tiếp theo anh ta có vứt vỏ xuống đất không.
Đúng là sống phải như thế, thời nào cũng cần thế. Và có thể kiếm ra tiền từ công việc ấy. Hôm nào không đến lớp, tôi thường về nhà.
Cũng như tự tìm thấy động lực trong lúc động lực chưa tìm đến với mình. Đó là những lúc bạn thấy mặc cảm khi viết chuyện này. Tôi biết nó nhạy cảm và có những năng lực tiềm ẩn.
Một hai lần không ăn thua, bạn vùng mạnh, rồi cũng thoát. Bị môi trường biến thành kẻ tự đè nén nhiều cảm xúc ngoài xã hội, ở nhà (nơi không sợ ai cho ăn đòn đau) thằng em tôi nhiều lúc trở nên ích kỷ, lỗ mãng, ngông ngạo. Mỗi sáng, tôi tỉnh dậy khá sớm, lúc trời còn âm u, nhưng cứ nằm.