Ssni 916

Cuộc sống khó khăn, cô gái phải sống chung với gã chủ nhà biến thái

  • #1
  • #2
  • #3
  • Trước khi vô hi quan, tôi giúp việc một ngân hàng và hồi ấy tôi phiền muộn vì việc làm thì nhiều, số lương thì nhỏ, mà ít hy vọng được tăng. Rồi nhân vì cùng người anh vợ tên Beatty Balestier thân thiết trong khi làm việc cũng như lúc chơi bời, Kipling mới mua một miếng đất của Balestier mà thuận để y giữ lại quyền cắt cỏ. Eberly trả lời các bạn.

    Ông tiếc đã sinh ra làm người, đến nỗi luôn luôn mặc đồ đen và nhất định nhịn đói trong những lễ sinh nhật của ông. Tôi hỏi bà Kettering trong mấy năm ấy bà có lo buồn không. Các ông thầy võ Nhật dạy các môn đệ phải "mềm mại như cây liễu, đừng cứng cỏi như cây tùng".

    Hai người cô tôi, vừa già, vừa nghèo, vừa hay đau, nhận nuôi ba đứa trong số năm anh em chúng tôi. Nhưng y học vẫn chưa trị được những bệnh tinh thần, không do vi trùng mà do những cảm xúc như lo lắng, sợ sệt, oán ghét, thất vọng, những bệnh mỗi ngày một tăng với tốc độ rất gớm ghê. Nếu bạn cho một người bà con một triệu Mỹ kim, bạn có mong người ấy mang ơn bạn không? Chính Andrew Carnegie đã làm việc ấy.

    Hoàn toàn là thuyết pháp. Có phải bằng cách than thân trách phận và muốn được mọi người chú ý tới, săn sóc cho không? Không. Vất vả cả năm vì 30 Mỹ kim!

    Khi "Nam tử" Eisenhower bay qua Anh để thống lĩnh liên quân Cường quốc chống Đức, chỉ mang theo một cuốn sách, cuốn Thánh Kinh. Trước hết, nếu có thể được, xin bạn rán lựa nghề mà bạn yêu. vô sự tiểu thần tiên.

    Dù tốt hay xấu, ta cũng phải trồng trọt trong khu vườn nhỏ của ta. Mười năm trước cô đã bị kích động rất mạnh. Ta còn xa mới được hoàn toàn.

    "Xin Chúa dắt con bước. Chồng bà mới mất, còn hai người con đều đã ở riêng. Trước khi thắng được nó, tôi sống 11 năm trong cảnh địa ngục mà tôi tự giam vào.

    Ông Saunders kể: "Bấy giờ tôi chưa đầy hai mươi tuổi, mà đã lo sợ đủ thứ. Tôi lo sợ lắm, viết di chúc rồi nằm đợi chết. Ông nói bao giờ ông cũng theo lời khuyên bảo của ông bạn Julius Rosenwald, chủ tịch một xí nghiệp lớn: Định mệnh chỉ cho ta một trái chanh thôi? Được - Ta hãy pha một ly nước chanh.

    Hồi đó bà tưởng sẽ tàn tật tới mãn đời. Thành thử tôi tự mua thêm những nỗi bất mãn. Khi tôi trở lại Nữu Uớc, cái gì cũng làm cho tôi lo, lo về số trái cây mua ở Ý, mua ở Hawai và trăm ngàn thứ nữa.

    Sáng hôm sau, tôi vào hãng, viên đô đốc Nhật đã ngồi đó, miệng ngậm điếu thuốc. Tôi xếp dọn giấy tờ trên bàn, sửa soạn đi xa, thì thấy một bức thư bỏ quên, của cháu viết cho tôi khi thân mẫu tôi mất mấy năm về trước. Làm sao nhờ họ chỉ bảo được? Ví dụ bạn muốn học nghề kiến trúc.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap