Nhưng cư dân của khu rừng Mê Hoặc và trong vương quốc không chú ý gì tới hiện tượng này lắm. Khi một người đã mất niềm tin trong việc tìm ra một điều gì đó thì rất tự nhiên anh ta sẽ cố mua nó từ người nào bán cho anh ta. Chưa bao giờ có ai thay đổi đất trong khu rừng này cả.
Đây đã là cư dân thứ ba trong khu rừng này nói rằng may mắn không ở bên cạnh anh - mà toàn là những người rất đáng tin cậy. Tác giả Alex Rovira và Fernando Trías de Bes là hai người bạn thân, với tính cách đặc biệt, tư duy sống sáng tạo, tích cực, luôn say mê thích thử thách với những ý tưởng mới. Thế là tiếng vó ngựa dồn dập, hai chàng hiệp sĩ, một áo đen, một áo trắng, rạp mình trên lưng ngựa nhắm hướng khu rừng Mê Hoặc thẳng tiến, khởi đầu một cuộc phiêu lưu đầy mạo hiểm và thú vị mà có lẽ cả hai sẽ không thể nào quên được trong cuộc đời mình.
Sau đó Nott chợt nhớ đến Sid và anh cảm thấy vui hơn một chút. Họ cùng đồng sáng lập công ty Salvetti & Llombart, với 40 cộng sự hàng đầu ờ Barcelona, Tây Ban Nha - chuyên nghiên cứu thị trường, tư vấn cho các tập đoàn đa quốc gia khổng lồ. Anh muốn có thêm một người nữa khẳng định những gì mà anh đã biết: rằng không có một cây bốn lá nào mọc được trong khu rừng này cả, rằng anh ta là một người không may mắn.
Ngày ấy, lúc nào người ta cũng thấy hai thằng bé gần nhom quấn quýt đùa giỡn bên nhau. - Còn tôi thì không thể nào lầm vào đâu đượccái nhìn thẳng thắn và chân thành của cậu. May mắn phải do chính người đó tạo ra.
Để có được may mắn, bạn không nên chần chừ, phải cải tạo, phải tạo ra những điều kiện và môi trường tốt hơn. First News trân trọng giới thiệu đến bạn đọc Việt Nam cuốn sách kỳ diệu này. Những hạt cây này bỗng tan biến đi như những bông tuyết khi chúng chạm đất.
Nott cảm thấy một nỗi thất vọng to lớn đang chiếm lấy lòng anh. Bà là cư dân đầu tiên của khu rừng, thế thì chắc hẳn bà phải biết điều gì đó về cây bốn lá chứ. Mụ ta không cho Sid một sự lựa chọn nào khác.
Đó không phải là cây bốn lá mang lại sự may mắn vô tận, nó là cái cây mang lại. Chàng đi rất khẽ, rất khẽ nhưng đột nhiên chàng vô tình dẫm phải một con ốc sên vàng làm nó ré lên một tiếng thất thanh. Ta là Ston - Mẹ của các loại đá - Bà bực bội sửa lời Sid - Chắc ngươi lại là một hiệp sĩ đang đi tìm.
- Ngươi có chắc là không muốn nói chuyện với ta về. Anh tự nhủ đó không phải là sự thật. - Anh mất trí rồi hay sao, Sid? Bộ anh điên hay sao mà lại đi làm việc như một con trâu để tạo ra cái khu đất chỉ có vài mét này nếu anh chẳng hề biết được là cây bốn lá có mọc ở đây hay không? Anh không thấy là khu rừng này rộng hàng triệu lần mảnh đất bé tí này hay sao? Anh ngu ngốc hay anh có vấn đề gì khác? Anh không hiểu được là những việc anh làm chẳng có ích gì trừ phi có một người nào đó bảo anh chính xác vị trí mà cây bốn lá sẽ mọc.
Cậu chắc còn nhớ mẹ cậu đã nhiều lần sẻ bớt thức ăn cho chúng tôi vì bà hiểu là cuộc sống của nhà tôi khó khăn như thế nào. Nott quay lại và nhận ra Bà chúa hồ. - Con không cần phải cảm ơn ta.
Hay thậm chí còn tệ hơn. Nott nhảy xuống ngựa và đi tới phía trước bà. trong tất cả mọi thứ trên đời.