Trong những vấn đề quan trọng nhất. Và Thánh kinh có nói rằng: "Con bố thí tức là cho Cha vậy". Nếu tên hơi lạ, ông bảo người ta đánh vần cho ông nhớ.
, bán được máy cho một trong những nhà thương lớn nhất ở Brooklyn. Mày phản đối người ta mà như tát nước vào mặt người ta vậy. Hãng Chrysler đóng một chiếc xe hơi riêng cho Tổng thống F.
Còn cứ nhịn đi thì được nhiều hơn cái mình muốn nữa". Tôi sẽ để ông đi và tự nhận rằng tôi đã xét lầm ông. Năm 1922, sau hai thế kỷ oán thù, dân Thổ Nhĩ Kỳ quyết xua đuổi những kiều dân Hy Lạp ra khỏi nước, Mustapha Kémal hô hào quân lính".
Sau này, Đức Giê Su đem nó ra giảng trên những đồi đá ở xứ Judée. Nhờ khéo kích thích những người đó, tả lại những thành công của họ - một vấn đề mà bất cứ danh nhân hay thường nhân ai cũng ưa nói tới mà không chán - cho nên cậu bé xuất thân hèn hạ đó không bao lâu được giao thiệp với một số lớn danh nhân nước Mỹ và được nhiều vị tiếp đãi như khách quý. Tôi muốn vượt lên trên bọn đó.
Nghĩa là tôi nói cho họ giận, không cần tự đặt vào quan điểm của họ. Tôi lại nhờ bà chỉ bảo tôi vài điều. Ngồi sau chiếc bàn làm việc, ngậm điếu sì gà lớn trong góc miệng, mỗi lần trông thấy mặt Amsei, ông ta nói như chó sủa: "Hôm nay không mua chi hết.
Tôi không cần phải mất công bán kiểu của tôi, mà chính ông tìm mua những kiểu tự ông đã đặt". Cho đến người ở của ông cũng sùng bái ông nữa. Nhưng chắc không có ai bận việc bằng Tổng thống Franklin D.
William và Catherine Gladstone sống chung với nhau 59 năm, lúc nào cũng quyến luyến nhau. còn cần phải học rất nhiều. Điều đau lòng là nhiều khi những kẻ không có chút chi đáng tự kiêu hết lại khoe khoang rầm rộ để che lấp những thiếu sót của họ, khoe khoang tới nỗi làm chướng tai gai mắt người khác.
Và ông không bao giờ quên chuyện đó hết. Xin lựa lấy một, vì được cả hai là đều hiếm thấy lắm. Rồi lần lần ông dịu giọng vì thấy rằng chúng tôi hỏi những điều đó không phải vì tò mò mà vì cái lợi của ông.
Sau khi ông chết, người ta tìm thấy trong tờ của ông. Muốn dẫn dụ người, không phải tranh biện mà được. Vì quyết tâm tỏ tài, ông ra công gọt giũa bài thuyết pháp của ông còn tỉ mỉ hơn văn sĩ Flaubert nữa.
"Thiệt chỉ nhờ thịnh tình của anh em mà tôi được có mặt trong cuộc hội họp giữa các vị giám đốc cuả công ty và các vị thay mặt cho nhân viên, vì tôi không có cái may được ở trong nhóm trên hay nhóm dưới. Chàng liều mượn hai ngàn rưỡi mỹ kim rồi đi về miền Đông. Hơn nữa, kẻ ta chỉ trích tự nhiên sẽ hằn học chỉ trích lại ta, như ông Tổng trưởng Bộ Nội vụ Albert Fall, vì ăn hối lộ 100.