Khi em bảo: Anh nghỉ đi… Anh ăn cơm đi… Anh thử nhìn bà lão kia kìa… Chết! Em quên mua báo cho anh rồi… Hình như môi anh muốn nói gì đấy… Anh như được nghe những câu thơ anh vẫn mong được nghe. Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách. Khi mà theo luật, bạn thừa tuổi để đi khỏi nhà và họ đuổi bạn ra khỏi nhà.
Có vẻ như sau khi xem phim về người ngoài hành tinh và cá mập trắng. Sách cũ thì cũng đừng xé chứ. Rồi bác ta sẽ quát: Thằng kia! Mày rình mò gì thế? Muốn gô cổ lại không? Phắn!.
Bạn không sợ người ta chán đọc vì họ chán đọc chắc gì bằng bạn chán viết. Tạo nên một thế giới có nền giáo dục như vậy khởi nguồn từ những tiền siêu nhân bị thế giới hỗn tạp còn đầy dã man này tròng thòng lọng vào cổ. Hay đó là một giấc mơ ám ảnh ta? Ta phải đến bên nàng…
Và đợi bạn có thể là một vài cái tát. Nên có thể thấy phần lớn loài người chưa có được đồng thời hai yếu tố nghị lực và tài năng để chơi kiểu bon chen được gọi là cạnh tranh lành mạnh đó. Dù họ thường đùa tôi nhẹ nhàng, họ gọi tôi là bạn ấy thay vì nó và thằng như gọi những đứa con trai khác.
Tí nữa phải uống tam thất với chị đấy nhé. Lấy quần áo họ để sẵn và thêm một chiếc khăn bông xanh lá mạ. Thấy những tờ giấy rách thòi ra khỏi cuốn sách vừa xé và vừa gấp lại.
Mà người có trả thì chưa kịp đến tay mình, biết đâu người khác đã cướp đi. Đó là, cháu chả bao giờ thấy mình thiệt thòi gì cả. Và bạn chọn cách im lặng nhấm nháp.
Ông nâng đôi tay nàng lên và hỏi: Vòng tràng hạt này em dành cho ai đây?. Muốn người ta chịu khó đọc dài để chăm chỉ và thông minh hơn cơ. Hồi chị út đỗ đại học, bác hứa bỏ, xong lại đâu vào đấy.
Bạn đánh mất sự rung động trước sự vô tư ấy. Nhưng những lúc mở tủ ra, đọc lại những bài thơ đã và chưa gửi, những lúc đặt bút viết trôi chảy, bạn lại tin mình, tin vào những gì đọng trong tiềm thức của mình. Tôi dự định viết một loạt truyện (rất) ngắn để ám ảnh những người chỉ cho mình dành thời gian đọc loại truyện này.
Và ta bị ức chế liên tục. Nó giúp bạn có một trạng thái cân bằng tương đối. Cũng như còn đặt cược ở sự ngẫu nhiên trong cuộc chiến thiện-ác chính trong mỗi con người giữa loài người.
Vận động điên cuồng và đầy khao khát. Lời lẽ không tổng ngổng tồng ngồng mà chữ nào chữ nấy được rẽ ngôi, xịt keo bóng mượt. Để trẻ con bớt dần phải khóc.