Đôi khi tạo ra những điều kiện mới là một công việc thật nặng nhọc nhưng hãy thực hiện nó ngay khi có thể. thật ra đó mới chỉ là bề nổi của tảng băng. Vào tháng 6 – 1940, Maureen Wilcox mua hai tấm vé số của bang Massachusetts và bang Rhode Island.
ngẫm lại, tôi nghĩ đó là ngày xui xẻo nhất đời minh thì có. Chẳng qua vì họ không nắm được nhưng cơ hội mà thôi – đó là khác biệt duy nhất giữa họ và tôi. Cô đã làm nhiều việc khác nhau và không bao giờ đi nghỉ tại một địa điểm hai lần.
Bạn đồng ý hẹn gặp một anh chàng tại nhà hàng, bạn không biết mặt anh ấy, nhưng người làm mai bảo rằng đó là một cuộc hẹn thân thiện, cởi mở. Trong chương trước, tôi mô tả Marvin, thám tử tư may mắn, người đạt được nhiều ước mơ và tham vọng nhờ tin tưởng mạnh mẽ vào tương lại. Tôi quyết định xúc tiến một dự án nhằm tìm hiểu xem liệu có thể tăng may mắn của con người, bằng cách khuyến khích họ suy nghĩ và hành xử như là một người đầy may mắn.
niềm mong chờ này tác động mạnh mẽ lên cuộc đời người may mắn. Jonathan không phải là người duy nhất nhận thấy về tầm quan trọng của việc để cho chuyện xấu qua đi. Cô nhân viên trực ở đó không gọi lại cho tôi, khiến tôi phải gọi đi gọi lại, nhưng cô ta vẫn không tiếp chuyện với tôi với lý do quá bận.
Cô kể cho tôi nghe về một trang cuộc đời vô cùng quan trọng, bắt đầu từ môt bài báo tình cờ đập vào mắt cô: “một điều gì đó tác động mạnh mẽ lên cuộc đời tôi khi tôi đọc một bài báo về những vấn đề giáo dục mẫu giáo tại Anh. Một vài năm trước, khi vừa làm nhân viên tổ lái máy bay cho một hãng hàng không danh tiếng, cô lập tức nổi lên trong các đồng nghiệp là dấu hiệu của điềm gở. Cuối buổi phát sóng nhà sản xuất chiếu một đoạn phim ngắn về chương trình may mắn.
họ không hẹn hò và không bao giờ tìm được ý trung nhân. Brenda nhận mình là đen đủi và là, nguyên văn lời cô, “tai họa biết đi”. Tưởng tượng xem bạn thấy những âm thanh gì nếu bạn ở đó thực sự.
John, một kế toán viên may mắn từ Nevada, nhận xét về viêc anh đã tiếp nhận được nhiều cơ hội tích cực bằng cách thư thái và không quá căng thẳng vào điều mình đang tìm kiếm như thế nào: “tôi nghĩ may mắn của tôi là vì tôi điềm tĩnh và cởi mở với những gì hiện hữu hơn là đi tìm một cái gì đó thật đặc biệt, cụ thể. dường như bạn nhận thức rõ tại sao mình lại mua món đồ mình đã mua. Tất cả những bài luyện này cho thấy bạn phản ứng như thế nào khi gặp phải những rắc rối và thất bại trong đời.
Vài giờ sau, Marvin ra về với thẻ hành nghề và một công việc trong mơ trong tay. Trong khi ở trên tàu, cô gặp một hành khách khác và biết ngay đó là người trong mộng của mình. Hiểu rằng tạo ra may mắn chính là chuẩn bị điều kiện lý tưởng cho những cơ hội khi nó đến.
nếu họ không thử đi tìm việc thì đương nhiên họ sẽ vẫn còn thất nghiệp dài dài. Milton, một giáo viên 34 tuổi từ San Diego, cũng mô tả thiền định giúp anh phát huy trực giác của mình: “điều duy nhất khúc mắc với linh cảm là ta có lắng nghe nó hay không. người không may nghĩ rằng những tai nạn và tai ương đen đủi cứ luôn ấp tới, choán bất cứ con đường nào họ đang đi nhưng tôi thì hoàn toàn không đồng ý với điều đó.
chúng còn tích cực hơn đối với tôi”. Lee thường có mặt đúng nơi đúng lúc, có trực giác tốt, và hay “nguyện ước trong mơ” với những mong chờ may mắn hay rủi, anh lập tức nói răng thế là rất may và chấm ngay điểm +3 . Bây giờ tôi không thể tưởng tượng mình lại đang làm một công việc nào khác.