Dù là người nổi tiếng, cũng đừng cho rằng mọi khán giả đều biết bạn. Không khéo thì dễ bị nổi tiếng là người ngồi lê đôi mách. Bởi vì sao? Vì Bob bao giờ cũng nói chuyện một cách hết sức chân thật, tinh tế và hài hước.
Bởi thế, như tôi đã khẳng định từ đầu, biết lắng nghe là yêu cầu rất quan trọng. Cuối cùng thì có một người gọi Jack lại, ông Pickering, chủ một cửa hàng tạp hóa. Nếu bạn thích thể thao hay điện ảnh, cũng nhất thiết phải xem đối phương có thích như bạn hay không.
Đôi lúc bạn tiếp xúc với người giàu có và nổi tiếng, thì việc của bạn lúc ấy không phải là đứng đó để run hay hồi hộp. Vì thế nếu bạn thật sự yêu thích công việc của mình và chia sẻ sự nhiệt tâm đó với những người mà bạn giao tiếp, thì cơ hội thành công của bạn sẽ lớn hơn. Sau đó tôi đã làm gì? Tất cả mọi việc! Tôi xin phụ trách bản tin thời tiết buổi sáng, làm tường trình chuyên mục thể thao buổi chiều.
Nghĩa là, bạn càng thích thú, càng quen với nó bao nhiêu thì bạn sẽ làm tốt bấy nhiêu. Hãy hoàn thiện chính bạn trước khi bắt cấp dưới của mình phải hoàn thiện! Anh không giả tạo, không hài hước một cách khiên cưỡng.
Bao nhiêu tự tin trước đó biến đi đâu mất, cậu không thể trình bày một cách thuyết phục để bán được một cuốn sách nào. Nhưng tôi chỉ hỏi điều này sau khi đã trò chuyện ăn ý với anh. Tôi cũng khóc và ở đầu dây bên kia người phụ nữ dường như cũng khóc.
Trong ngành phát thanh viên thì chúng tôi luôn có một học thuyết công bằng. Sinatra nói, Không, dĩ nhiên là không rồi. Nhưng hài hước phải đi đôi với sự thông minh sắc sảo thì bạn mới tạo được một ấn tượng tốt.
Nhưng nhiều người gọi ông ấy là một tổng thống vĩ đại. Tên của tôi là Larry King, rất hân hạnh được làm quen với cô! Kết luận ở đây rất rõ ràng: Nạn phạm pháp lôi cuốn ngành du lịch.
9 giờ 10 phút, tôi buồn ngủ díu cả mắt. Điều này đã làm cho họ không những hoàn toàn thành công trong giao tế mà còn thành công trong nghề nghiệp. Như vẫn thường khuyên các bạn rằng những gì mà ta mập mờ thì ta không nên nói, bởi vậy, tôi không nói cái gì liên quan đến thương thuyền cả.
Bạn biết không, tôi như một đứa trẻ lang thang không một xu dính túi, và cứ sáng sớm lại tha thẩn đến cổng đài phát thanh. Tôi luôn chú ý đến những người rụt rè, ít nói, quan sát từng phản ứng nhỏ của họ đối với đề tài đang được bình luận sôi nổi. Anh đã chứng tỏ cho chúng tôi thấy anh thật sự muốn làm công việc này.
Và khi đó ta sẽ bắt bỏ dĩa từng chiếc một. Nhưng cái vụ này thì… Anh có lời nào muốn nói không? Khi Thế vận hội mùa đông năm 1994 đang diễn ra, đi đâu người ta cũng xôn xao bàn tán về cặp vận động viên Tonya Harding-Nancy Kerrigan.