Có lương tâm và danh dự chung không? Có đấy. Tôi muốn ông giết chết ông cụ nhà tôi. Các anh các chị chưa bao giờ dám nói dối bác.
Ở đây, họ chỉ nhìn vào gáy người phía trước chứ hơi đâu bận tâm nhìn mặt người phía sau. Nếu mai này có dịp làm phim, tôi nghĩ, đó là một cảnh quay không tồi. Và họ tìm thấy niềm hạnh phúc khi bảo vệ lẽ phải khi đã có người đi tiên phong.
Hai nhà này trong lòng có lúc phục nhau sát đất nhưng lại căm ghét, phủ định sạch trơn nhau ra mặt. Cơ bản là không muốn lắm. Và có thể, tôi là người mà bạn được thuê để khóa mõm.
Hy vọng là bạn còn cơ hội sống để có thể nhận ra. Phải giữ nó trong lúc này như một người lết đi mãi trong sa mạc tay cầm chai nước nhưng lại muốn mang nó đến với những người trong sa mạc khác rất xa xôi, hư ảo. Cũng là để thăm dò phản ứng.
Có thể chửi bậy, làm bậy bậy hơn bất cứ kẻ thô bỉ nào. Chỉ là những cái theo qui luật, cơ sở nào đó, sẽ đến. Để thay đổi những điều cần và có thể thay đổi.
Năm tôi 25 tuổi, tôi được cả thế giới tôn trọng vì sống tốt, sống đúng và có một gia đình êm ấm. Nó vẫn còn hoang dã. Có lẽ tí nữa cũng… Hơi phiền là còn cái cặp, thời buổi này ám ảnh lắm ăn cắp đến nỗi trong sở thú vẫn phải đề phòng.
Hắn có thể là một lãnh đạo khác; hay chỉ là một nhà thơ dám viết những điều quá đúng về bản chất của cuộc chiến tôi gây ra. Tôi bảo than cũng là nhập ngoại. Nhưng khỏe thì bên cạnh chất lượng, mới cho hiệu quả, năng suất cao và lâu dài.
Nàng quay xuống nhìn thẳng vào tôi. Cái chính là tớ đã cho cái vỏ kẹo vào túi và anh chàng chắc cũng nhìn thấy. Còn tự thân kiểm chứng thì không phải ai cũng nghĩ nhiều và hiểu nhiều về mình.
Có lương tâm và danh dự chung không? Có đấy. Hết trận đấu, ra đến ngoài sân, gặp bố cũng vừa ra. Và không phàn nàn khi tôi vẫn luôn là tôi: Lười gấp chăn màn khi ngủ dậy.
Tôi không nhìn rõ mặt nàng vì tôi không cụp mắt xuống nhưng tôi như nhìn ra đâu đâu phía sau khuôn mặt của nàng. Cái chính là tự mình phải làm chủ mình. Như một con rết hoặc như một con rắn.